Lỗi Hẹn

Viết mấy dòng thơ cốt tỏ bày
Sao mà lỗi hẹn gặp hôm nay
Cùng tay bắt uống ly tương ngộ
Để mặt mừng vào chén tỉnh say
Quá tiếc do vì người chẳng khỏe
Càng buồn bởi lẻ chuyện không may
Mình bao áy náy nên nhanh vội
Viết mấy dòng thơ cốt tỏ bày!

Trần Quốc Tiến

Nén Nhang Lòng

Nhang thơm đốt tưởng nhớ ơn Thầy
Một bậc nhân hào chết nạn tai
Tế thế buồng tim chưa hiến dũng
Kinh bang khối óc chửa ra tài
Nan tìm chí sĩ như thời trước
Khó gặp anh hùng tận vị lai
Đám học trò xưa đồng vọng bái
Nhang thơm đốt tưởng nhớ ơn Thầy.

Trần Quốc Tiến

Nhàn Du Tuổi Xế

Thơ Vui

Quê chàng Xứ Quảng, trại âm “nôm”!
Tiện dự hôn kỳ ghé mấy hôm
Lặn lội khe… nào so cẳng yếu
Trèo leo dốc… chẳng ngại thân ròm
Còn mê tí tởn mò trôn ốc
Chả chút e dè ngủ đống rơm
Tuổi xế nhàn du thăm bạn hữu
Thâm tình tái ngộ nhậu quên cơm.

Quảng Nam đọc trại là "Cuổng Nôm"
Trần Quốc Tiến

Trump Trở Lại

Họa Vận bài "Phi Thường" của thi hữu Hùng Lê

Dân bầu Tổng Thống Mỹ là Trump
Chỉ bốn năm thôi… hãy nhớ giùm
Mạnh mẽ thiên thời nào cúi sụm
Ngang tàng vị trí chẳng luồn khum
Sa cơ mặc họ hoài đe trúm
Thất thế nhưng ông chả sợ cùm
Kệ Mẽo ra sao, người Việt muốn
Hòa bình, phát triển, gạo đầy chum.

Trần Quốc Tiến

Chẳng Phải "Nhà"

Nhà Thơ

Mần thơ bị bạn ngạo tên “Nhà”!
Ý chỉ vui đùa cợt đấy nha
Góp nhặt câu vần khi nắng xế
Tìm suy đối vận lúc dương tà
Đam mê chạy đuổi dòng mơ ước
Xúc cảm đeo rình giọt lệ sa
Hóa chuyển ngôn từ theo đúng luật
Mần thơ… bị bạn ngạo tên “Nhà”!

Trần Quốc Tiến

Bát Nháo Chuyện Đời

Vu vơ ngẫm nghĩ chuyện trên đời
Tựa thủy triều đầy lại đến vơi
Chớ gượng bày rao lời thánh thót
Đừng ham luận giải lẽ xa vời
Người minh mẫn chẳng chờ tùy số
Kẻ bất tri quen lụy thế thời
Mặc kệ trần gian đen đổi trắng
Trời cao vẫn mãi biếc xanh ngời.

Trần Quốc Tiến

Góa Bụa

Góa bụa đã lâu rồi
Duyên tình trước đẹp ngôi
Chồng vinh ngời ánh mắt
Vợ rạng thắm làn môi
Lạc cảnh phương chia cách
Hồng trần chốn rẽ đôi
Giờ già con cháu tụ
Bận rộn… tháng ngày trôi…

Trần Quốc Tiến

Đốt Hết

Mong bài bát cú chả thừa hơi
Bá tánh xưa nay rủa quá trời
Đứa cậy ô dù ưa lớn múa
Thằng nhờ cán lọng thích ngông chơi
Chui luồn tựa chuột rình không bỏ
Kết bám như sam quyết chẳng rời
Đốt hết tham quan… phường hủ bại
Nương vào chỗ dựa để quàng xơi!

Trần Quốc Tiến

Cùng Cảnh

Họa bài "Giỗ Vợ" của thi hữu HoaHong.

Mình thân góa bụa quá lâu rồi
Trước đó, duyên tình vẹn lứa đôi
Những tưởng chồng vinh ngời ánh mắt
Đâu ngờ vợ hẩm nhạt làn môi
Nàng du lạc cảnh sầu ngăn tiếng
Kẻ ở trần gian tiếc nghẹn lời
Rộn chút về già con cháu tụ
Giờ niềm lẻ bóng cũng dần vơi.

Trần Quốc Tiến

Cái Nợ Văn Thơ

Cái nợ văn, người đã trót mang
Về hưu có được phút giây vàng
Tâm tư mạch suối âm truyền tải
Ký ức khơi nguồn tiếng vọng vang
Xúc cảm trào… liên hoàn mỗi ý
Say sưa đến… mải miết từng hàng
Thơ Đường luật xướng tìm bằng hữu
Họa vận giao tình bút điểm trang.

Trần Quốc Tiến