Suy Tư Một Thoáng

Buồn phiền chẳng thiết hát hò vang
Cũng sớm qua lâu những bẽ bàng
Ước vọng đời người dần lịm tắt
U hoài tuổi lão đã thay trang
Đường hoa mộng cũ thành ngơ ngẩn
Cuộc bể dâu xưa bớt ngỡ ngàng
Một chuyến đò chiều neo bến đợi
Ai từng lỡ bước đến vinh quang!

Trần Quốc Tiến

Một Thoáng Thong Dong

Chiều tà bến vắng thả mồi câu
Cái thú tiêu giao tránh nặng đầu
Trót đã thân “danh” hòa “cát bụi”
Quên rồi chuyện “biển” hóa “nương dâu”
Khi nhìn mặt nước xuôi dòng chảy
Lúc ngắm con đò vượt khoảng sâu
Ước những ngày vui đời bóng xế
Sao cho đám trẻ đạt mong cầu.

Trần Quốc Tiến

Giấc Mộng Vàng

Thơ Vui

Bán tập thơ… dư sắm lượng vàng
Bà nhà, đám trẻ thích cười vang
Không hoài bỏ sức khi trăn trở
Chẳng uổng hao công lúc rỗi nhàn
Kẻ chuộng văn lầu xe rạng rỡ
Người làm phú áo mũ xênh xang…
“Ông ơi! Gạo hết! Tiền tiêu cạn!”
Chợt tỉnh… thôi xong giấc mộng VÀNG!

Trần Quốc Tiến

Vui Thú Miền Xa

Tặng người bạn bỏ Saigon lên cao nguyên sinh sống

Niềm vui buổi sáng góc vườn nhà
Cái lạnh nơi này chả thấm nha!
Bởi có ly cà phê dọn sẵn
Thêm cùng món lót bụng mang ra
Đời không vướng bận vào hoài ước
Sống ít mong cầu những thiết tha
Tuổi lão yên bình bên vợ trẻ
Nồng nàn hạnh phúc chốn quê xa

Trần Quốc Tiến

Cõi Nhớ

Rồi mày cũng trở lại Na Uy
Lạ xứ, xa đường nặng bước đi
Vẫn nhớ khung trời thời tuổi mộng
Nào quên kỷ niệm thuở xuân thì
Niềm vui buổi đến còn bao lượt?
Phấn khởi ngày về được mấy khi?
Bạn thiết nhiêu thằng ngừng hiện diện
Cho lần tái ngộ để nâng ly?!

Trần Quốc Tiến

Động Đất

Động đất, tai ương thảm chết người
Nhà lay, địa chuyển… xảy đồng thời
Kìa dân Miến họa gieo bi thiết
Với Việt Nam hù dọa chút chơi
Sóng gió dương trần bày bởi mệnh
Phong ba cuộc sống định do trời
Trong tầm vũ trụ vô cùng lớn
Số kiếp nhân loài nhỏ bé thôi!

Trần Quốc Tiến

Đôi Vần Phân Ưu Chia Sẻ

Đơn thân phận nữ chịu sầu vương
Quả phụ nuôi con gánh đoạn trường
Tật bệnh cuối đời hành thể xác
Bạn bè cám cảnh dạ buồn thương

Mong hương linh chị về bên Chúa
Cõi vĩnh hằng là chỗ tựa nương
Một kiếp phù sinh xin phó thác
Ngàn đời vui hưởng phúc Thiên Đường.

Trần Quốc Tiến

Hoài Vương

Khắc khoải hoài vương thuở ngọc ngà
Gây bao luyến nhớ buổi dương tà
Gian truân trải nghiệm qua nhiều nỗi
Thử thách đương đầu cũng lắm pha
Bể hóa nương dâu… tuồng vạn cảnh
Thay ngôi, đổi chúa… chuyện muôn nhà
Bình yên, mạnh khỏe là ơn phước
Cõi tạm ngày từ biệt chẳng xa!

Trần Quốc Tiến

Ngẫu Hứng

Mượn chút men bia chạy lấy đà
Hương nồng tạo ngẫu hứng thơ ra
Đồng môn tự lúc còn trai trẻ
Quý hữu thanh xuân đến xế tà
Có kẻ đầu trần màu trắng bạc
Và người tóc phủ muối tiêu pha
Phong ba đã vượt đời dâu bể
Vẫn giữ tình thâm đám bạn già.

Trần Quốc Tiến

Thế Cũng Đành

Chuyện về một chàng trai, tài hoa đang độ chín, vừa tử vong do vướng căn bệnh hiểm.

Thế cũng đành… tài hoa mệnh bạc!
Nhân sinh một thuở vùi thân xác
Trần gian khổ lụy chuyển luân hồi
Cõi tạm ta bà sang kiếp khác
LÃO vẫn chưa từng… BỆNH TỬ vong
XUÂN thì quá độ… ĐÔNG TÀN thác
Dù cho chẳng sống trọn duyên đời
Thế cũng đành… tài hoa mệnh bạc!

Trần Quốc Tiến