11:09 - 23/06/2025
Giữa lúc trời khuya bỗng giật mình
Mơ màng giấc điệp thất hồn kinh
Ba Tư nhốn nháo ngừng thao luyện
Do Thái ồn ào hoãn duyệt binh
Kẻ sáng dồn công hầm chấn động
Người chiều trả đũa đất rung rinh
"Câu thương lưỡng bại" cùng nhau chết
“Đục nước béo…” thằng tạo chiến chinh.
Trần Quốc Tiến
07:32 - 23/06/2025
Đêm rồi tôi chợt thức,
Giữa thành phố bình yên.
Truyền hình vang tin dữ,
Chiến sự lại triền miên.
Laptop bừng ánh sáng,
Ngón gõ nhịp mông lung.
Không cần lời rành rọt,
Chỉ để nhẹ cõi lòng.
Bom rơi và máu đổ,
Bao người lâm bể khổ
Mắt trẻ thơ ngác ngơ
Giữa bao nhiêu đổ vỡ
Bão lửa sáng bầu trời
Đạn pháo rớt bao nơi
Người Iran hoảng hốt
Dân Do Thái đứt hơi
Tôi mong lời đàm phán,
Thay súng đạn chiến tranh.
Một lần thôi cúi xuống,
Nhìn đôi mắt dân lành.
Đừng hận thù gây hấn
Dừng trả đũa, leo thang
Gieo binh lửa lan tràn
Cho lòng người căm phẫn
Mong các nhà lãnh đạo
Còn chút đỉnh nhân tâm.
Tránh cho dân vô tội
Xác bất chợt phơi nằm.
Đêm khuya tôi tỉnh giấc,
Không hẳn bởi tuổi già.
Mà vì bao hình ảnh,
Chiến tranh vừa diễn ra
Trẻ thơ nằm co quắp,
Giữa gạch vỡ mênh mang.
Mắt tròn, không còn khóc,
Ánh nhìn như tan hoang.
Nhớ quê hương thuở cũ,
Cũng bao cảnh điêu tàn
Bom rơi không chừa chốn,
Thành phố hay thôn làng
Chiến tranh không công lý,
Chỉ mang khổ đau nhiều.
Xin những người cầm cán,
Nên cân nhắc mọi điều.
Tôi mơ – dù tóc bạc,
Mơ khắp chốn bình an
Nơi vùng đầy xung đột,
Tiếng chim hót rộn ràng.
Không còn xe thiết giáp,
Không còn pháo đạn bay.
Chỉ có mâm cơm ấm,
Tiếng cười trẻ thơ ngây.
Không ai cầm súng nữa,
Nếu có lý do buông.
Không ai cần khai hỏa
Nếu suy xét ngọn nguồn
Không ai phải gào khóc,
Vì cứu thương trễ tràng.
Nhà không đào hầm trú
Trốn núp phút hỗn mang.
Tôi mơ một điều nhỏ –
Người lùi một bước thôi.
Để nhường cho lẽ phải
Để trái tim lên ngôi.
Tình thương và nhân nghĩa
Thay tranh chấp, hận thù
Nhân loại chôn vũ khí
Giữ hòa bình thiên thu.
Trần Quốc Tiến
06:20 - 21/06/2025
Hay tin một bạn học cũ qua đời
Những chuyến đò đưa rước phận đời
Người về, kẻ tiễn… khách đầy, vơi
Ngày đi tất tả tìm nguồn sống
Trở lại im lìm bỏ cuộc chơi
Vẫn nhớ khi u sầu... nhục thuở
Nào quên lúc phấn chấn... vinh thời
Mang tro cốt chuyển hồi quê cũ
Để sớm chiều nhìn sóng biển khơi.
Trần Quốc Tiến
07:32 - 20/06/2025
Sớm muộn ai rồi cũng phải đi
Vào nơi chửa biết gọi là gì
Non bồng, nước nhược miền hoan hỉ?
Địa ngục a tỳ cõi khổ bi?
XUẤT xử chưa lâu …. Vinh mấy lúc?
Hưu lùi chóng vánh … nhục bao khi?
Loanh quanh cá chậu chim lồng nản
Đợi nắng đò chiều tiễn biệt li.
Trần Quốc Tiến
08:34 - 19/06/2025
Tự họa Liên hoàn nghịch vận
Giữ khỏe dài lâu vạt nắng chiều
Niên qua bẩy sáu thấy đời xìu
Còn thừa tiết kiệm bao năm để
Sảng khoái chi dùng suốt tháng tiêu
Bạc giúp gia đình hòa quý trọng
Tiền bồi hạnh phúc nối tin yêu
Về hưu kết thúc vòng cương tỏa
Hưởng thú nhàn du thoải mái nhiều.
Trần Quốc Tiến
20:05 - 18/06/2025
Hằng ngày thú giải trí vàng sang
Cưỡi ngựa ra sân vó nhịp nhàng
Đuổi dõi theo banh trào nước bọt
Đeo tìm vụt bóng đổ hào quang
Vô tình nuốt phải… ong chui tọt
Đã trót len vào… họng chặn ngang
Phú quý phong lưu mong kiếp trọn
Đâu hay bỗng chốc cuộc đời tàn
Trần Quốc Tiến
05:03 - 18/06/2025
Định mệnh phơi bày cảnh xót thương
Gieo tang tóc khổ ải dân thường
Phi cơ chạm đất thân bùng nổ
Nạn khách chầu trời xác vãi vương
Nghiệt ngã đeo sầu lên lũ trẻ
Oan khiên chuốc thảm phủ ngôi trường
Trong thời chiến sự lan đây đó
Thế kỷ thêm ngày lạnh khói sương.
Trần Quốc Tiến
20:59 - 17/06/2025
Sao em lại cố giả vờ lờ
Thái độ làm tôi những bất ngờ
Cứ ngỡ đò tình lưu luyến bến
Nào hay viễn khách vội sang bờ
Năm trông… sức bỏ xây đời thắm
Tháng đợi… công hoài dệt mộng mơ
Cũng bởi ngày xưa nhiều lưỡng lự
Hơi đâu nhẫn nại mãi neo chờ.
Trần Quốc Tiến
03:36 - 16/06/2025
Thơ Vui
Thưa rằng để kỷ niệm ngày “CHA”
Uống chút bia cho đả đó mà…
Chẳng phải “lưu linh” đời ngỡ tựa
Nào đâu “bợm nhậu" bạn xem là…
Mềm môi… chửa xỉn… đang gà gật
Mặt đỏ… chưa say… mới ngật ngà
Có bác con ngoan… quà biếu tặng
Còn phòng trượt giá, muốn thêm nha!
Trần Quốc Tiến
23:48 - 15/06/2025
Pha đơ đê ngày nào ta?
Việt Nam lặng lẽ bỏ qua vẽ bày
Đời ai lặng lẽ tháng ngày,
Thân gà trống giữa đời này cô đơn.
Mảnh tình cô quạnh nào hơn
Nuôi con khôn lớn chẳng sờn tháng năm.
Gian nan khó nhọc âm thầm,
Một mình gánh vác nghìn trăm nỗi lòng.
Đường đời dẫu trải cuồng phong,
Mệnh con vẫn sáng như vầng trăng soi.
Giờ đây tóc bạc da mồi,
Như con trăng khuyết lặng lờ … là cha
Thời gian chẳng đợi người già,
Mà cha muốn mãi vẫn là bóng cây.
Dẫu đời bão tố vơi đầy,
Mãi là điểm tựa cho bầy cháu con.
Ai còn nhớ… đó nét son!
Tưởng ngày… một chút quà con… tỏ lòng
"Ngày Cha" con nhớ? - Chớ hòng!
Cho nên nhắc nhẹ mấy dòng thơ vui!
Hãy mau chấp bút… bạn tui
Đường thi xướng họa chôn vùi sầu bi!
Trần Quốc Tiến